Người bệnh cứ trông những nóc nhà mái ngói , mái gianh , chen chúc nhau , ở hai lề đường bên những vòm cây chi chít , hoặc là chỗ thì chợ , chỗ thì trường học , chỗ thì cửa huyện có một cái chòi cổ lỗ lúc nào cũng đội một lá cờ ba sắc bay phấp phới : đây , một dãy lương khoai : kia , năm bảy ngọn xoan ; lại thêm túm năm , tụm ba , những người gồng gánh họp chợ chỉ to bằng cái đầu tăm , nên chi họ cũng có lúc có những phút cao hứng quên khuấy bệnh trạng của mình , để hưởng một sự họ mới khám phá ra được : ngắm cảnh thiên nhiên. |