Bài quan tâm
Bà Tuân tay cầm một cành rào để xua chó , vừa thấy bà Thân đã cười cười nói nói : Nào , hôm nay lại ăn rình một bữa đây ! Cụ có cho không hay là lại lấy nạng nạng ra. |
Dũng nói : Tôi thì cho không lỗi ở bên nào cả , vì nếu thế thì hiện giờ biết bao nhiêu người có lỗi. |
Phương sửng sốt : Người ta có cười cho không ? Cười gì ? Ở đây có ai mà cười. |
Tâm trí chàng như bị cử chỉ và ngôn ngữ kỳ khôi của Tuyết huyễn hoặc , tựa như con chim bị cặp mắt lí tí của con rắn thôi miên làm cho không thể nhúc nhích. |
Buột mồm , Tuyết hỏi : Bác đẻ làm gì lắm thế ? Ngây thơ , bác Na đáp : Còn biết làm thế nào để giữ được cho không đẻ nữa ? Tuyết hơi ngượng về câu hỏi vô lý của mình , nhất người mà Tuyết hỏi chuyện lại là một người đàn bà nhà quê chất phác , chẳng hiểu chi như Tuyết những lạc thú của ái tình nhục thể. |