Bài quan tâm
Bà Án hơi cảm động , nhưng cố giữ mặt lãnh đạm : Về làng mà đẻ ? Mai cười gằn : Người ta sẽ bảo con chửa hoang . |
Bà Thông thực thà hỏi : Tội nghiệp ! Chị Hồng có chửa ? Chị Hồng chửa hoang ? Chưa chửa , nhưng thế nào rồi cũng chửa ! Bà đốc quay sang bảo bà phủ : Hay nó có chửa rồi nên sợ hãi bỏ nhà trốn đi ? Bà Thông bênh vực Hồng : Chẳng khi nào lại thế ! Chị Hồng là người có học thức hẳn hòi , không lẽ. |
Khán Tốt em con nhà chú phó lý Thưởng , hỏi Bính không được , dám xưng xưng nói với các cụ và cha xứ rằng Bính chửa hoang đẻ xong sợ làng ngả vạ nên vứt đứa bé rồi trốn đi. |
Bà đồ nói bằng cái giọng của bệnh nhân hấp hối : Đây này ông ơi , ông vào mà xem , con Mịch nhà ta có mang ! Cái gì? Cái gì thế? Có mang ! Thụ thai ! chửa hoang ! Giời ơi là giời !... Rồi bà đồ ngồi phệt xuống giường , sụt sịt khóc. |
Bác sĩ bữa đó ghé tai mạ , hỏi thím chửa hoang hay chi mà chẳng thấy chồng hay người nhà nào đưa đi đẻ. |