Bài quan tâm
Đi đi... nước mất sao ta nỡ đành... Tiến lên vì nước , thù kia ta đánh lui Tiến lên đường máu , núi sông sáng ngời... Trong tiếng sóng ầm ầm của dòng sông cửu long ngày đêm không ngớt thét gào , tiếng hát của họ vờn bay như một cơn bão lốc , âm vang khắp mọi nơi , khi thì như thúc giục gọi kêu , khi thì như giận dỗi trách mắng , lúc lại nghe như buồn bã âu sầu , lúc lại cuồn cuộn lên đầy phẫn nộ... Hay là vì từ trong tấm lòng thơ bé của tôi , từ lúc tâm trạng buồn vui khác nhau làm cho tôi nghe ra như thế , tôi cũng chẳng biết nữa ? Chúng tôi đã vượt sông Tiền Giang và mò mẫm lần hồi , hơn tháng sau đã nghe tiếng sóng vỗ. |
Anh muốn nói với em một vấn đề khác kia... Người thủy thủ trẻ có khuôn mặt sạm nắng rất đẹp , mái tóc lúc nào cũng bồng lên vì sóng gió đại dương , đăm đăm nhìn về chỗ vạch ngang của dòng sông cửu long lòa nhòa gắn liền mặt nước với chân trời. |
Nó như một ông cụ già lưng mỏi gối chùn , lúc nào cũng muốn tìm về nằm xuống ở quê hương ! Chiều chiều , sau giờ học , thầy giáo tôi thương dắt học trò ra sông cửu long tập bơi. |
Từ những nghề hạ bạc như đóng đáy , câu cá sấu trên sông cửu long mênh mông , đến trèo cau , trèo dừa ở Bến Tre , nơi người đi có thể bước suốt ngày dưới những vườn dừa tầu lá ken nhau , trên đầu không lọt xuống một bóng nắng , đến nghề đi làm ruộng thuê cho những tên địa chủ ác bá giầu nứt đố đổ vách của tỉnh Sóc Trăng , Bạc Liêu... hai người đều làm tất. |
Dạo đó , năm nào trên Biển Hồ hoặc Nam Vang cũng chở cá sấu về bán ở các chợ tỉnh dọc sông cửu long , hết bè này tới bè khác. |