Bài quan tâm
Mỗi lần Trác cúi hẳn xuống để miết chiếc chổi cùn nạy những hạt thóc trong các khe , cái váy cộc , hớt lên quá đầu gối , để lộ một phần đùi trắng trẻo , trái hẳn với chân nàng đen đủi vì dầm bùn phơi nắng suốt ngày. |
Cái thân kia phủ tấm áo đã bạc rách , nghĩ kể cũng đáng thương , đôi má kia nỡ nào để chịu gió sương mà hai tay kia tháng ngày dầm nước lạnh , mó cá tanh , sao cho xứng đáng. |
Anh lính là anh lính ơi ! Em thương anh lính nắng sôi , sương hàn Lính vua , lính chúa , lính làng Ai bắt ra lính cho chàng phải đi Thương chàng như lá đài bi Ngày thì dãi nắng , đêm thì dầm mưa Nhớ nhung ra ngẩn vào ngơ Biết rằng quan cắt đến cơ đội nào ? Anh lo phận anh chưa có vợ Em có chồng rồi duyên nợ lôi thôi Hiu hiu gió thổi lò vôi Ai đem tin cho bạn , đây ta có đôi , bạn buồn. |
Bách bộ lo mấy kim cung Sân đình dăm đoá phù dung đôi đường Mà cô chả dám dầm sương. |
Bậu buôn bán nuôi ai Bậu dầm sương nhẫn nại Bậu buôn bán nuôi mẹ già , nào nại tấc công. |