Bài quan tâm
Nghĩ cũng kì : ăn thì khểnh , ngủ thì ít , mà làm sao trong những ngày gần tết , vợ mình lại nhanh nhẹn hơn , đôi mắt sáng hơn mà má cũng hồng hơn ? Người chồng cảm thấy rõ rệt như thế ; hơn nữa , trong những buổi theo vợ đi chợ Mớ Mơ , chợ Bằng , chợ Ô Cầu Dền , chợ Đồng Xuân , chợ Đần , chợ Ngăm , chợ Đẹp… đông quá , chen chân không được mà sao vợ mình cứ đi dẻo quẹo , không tỏ vẻ gì mệt mỏi , dừng chỗ này mua một thứ , rẽ ra dãy kia mua thứ khác , ôm đồm trăm thứ mà vẫn cứ tươi như thường. |
Cái lý gì mà một nắm bánh phở dẻo quẹo như thế lại cho hòa hợp với một thứ thịt ăn cứng đờ đờ , mà lại nhạt , mà lại đoảng vị , không thể nào "sánh đôi" được với cái nước dùng để làm thành một "đại thể" nhịp nhàng? Có một số người thạo phở cũng nghĩ như Tráng vậy. |
Người bán hàng vừa quạt nhè nhẹ , vừa xoay bắp ngô đều tay cho vừa vặn , không sống mà cũng không cháy trông cứ dẻo quẹo đi. |
Thím Ba loáng thoáng nghe chúng bảo nhau : Con mẹ mậy này lanh quá , cái lưỡi nó nói dẻo quẹo ! Thím Ba giả điếc , lịch phịch đí tới. |
Quên bà chủ lồng gà dẻo quẹo nhưng chiều khách. |