Bài quan tâm
Muốn trồng thế nào , xoài trong này đem ra ngoài ấy cũng thành ra muỗm còn sabôchiê , vú sữa , sầu riêng , cốc , ô mai , măng cụt… cho đến lúc đất nước chia đôi , tôi vẫn chưa thấy ai gây được giống… ít lâu nay , ta đã thấy có trái sấu bán kí lô cho túi nilông để các bà nội trợ mua về nấu canh ; ta cũng thấy quất , hồng Lạng , cam sành… nhưng riêng tôi cm thấy như từ một thế kỷ nay không được trông thấy trái phù quân xâu vào que là một , qu nhót là hai , qu cậy là ba , quả vải là bốn , quả hồng bì là năm… Thật ra lúc nào thức đêm nhiều xót ruột , chán cảm nhấm nhót trái cây của miền Nam nước Việt thân yêu , tôi vẫn nhớ đến năm người bạn lâu ngày không gặp đó , nhưng sang đến tháng năm tôi phải nói thực là có lúc nhớ quả nhót đến thèm… rỏ dãi ! Ấy là vì tháng năm là mùa nhót , nhưng làm cho tôi nhớ nhót nhiều chính là tại vì nhà nào ở Bắc , vào ngày te đoan ngọ ngọ , mồng năm tháng năm , cũng giết sâu bọ bằng rượu nếp , mện , nhót và bỏng bộp. |
Sống vào cái thời đại mới này , mỗi khi muốn phát động một chiến dịch gì , gây một phong trào gì , kỷ niệm một ngày lịch sử gì ta vẫn thấy dán khẩu hiệu ầm ầm , bắc loa đi cổ động nhân dân sa sả thế mà có nhiều lúc nhân dân cũng lười biếng chẳng theo ; vậy mà sao cứ đến mấy ngày lễ vớ vẩn ở đâu , chẳng cần cổ động , chẳng căng biểu ngữ , chẳng hô khẩu hiệu mẹ gì mà dân vẫn cứ tự động theo răm rắp ? Cứ lấy cái ví dụ người mình , nghìn nhà như một vạn nhà như một , tự động ăn tết đoan ngọ thì đủ biết. |
Ấy thế mà tôi đố ai thuyết phục nổi nhà quê cũng như thành thị đến ngày mùng năm cứ cắm đầu làm việc , không ăn tê đoan ngọ gọ đấy. |
Có lẽ nhiều người nghĩ như vậy nền vào ngày tê đoan ngọ gọ họ ăn chí tử ; ăn bao nhiêu thứ đó cho là chưa đủ , đến bữa trưa , nhiều nhà lại ăn bún xoá vịt , tố thêm dưa hất rồi đi tắm với nước đun với lá chanh và vỏ bưởi. |
ấy , chính vì tin như thế , cứ mỗi khi tê đoan ngọ gọ tới thì tôi ăn th cửa , chẳng lo âu gì hết và tôi tiếc rằng ở đây người ta không còn được hưởng những thú lặt vặt như thế nữa. |