Bài quan tâm
Chao ôi ! Đĩa rươi đó vừa mềm không khô , chế một ít dầu vừng , rắc mấy lá gấc thái nhỏ và mấy ngọn rau mùi vào , gia vừa hạt tiêu , để lên trên bàn , khói bốc lên nghi ngút mà ăn ngay thì nuốt đến đâu sướng đến đấy , không chịu được. |
Thêm vào đó , trần bì (vỏ quýt) thơm một mùi hăng hăng , lá gấc ngọt thoang thoảng , thìa là và rau mùi thơm cái mùi thơm của hoa cỏ đồng quê ; tất cả nâng đỡ lẫn nhau , hòa hợp với nhau để tạo nên một hương vị thật tiết tấu , tưởng chừng như một bản đàn tuyệt diệu , chỉ thiếu một nét là hỏng cả. |
Chả rươi không phải dùng lá gấc và gừng ; rươi hấp phải có mấy cái tai mộc nhĩ ; rươi xào phải có thìa là mới xong ; nhưng đến cái mắm rươi ăn với hôm he bông tại sao không có rau cần và cải cúc thì hỏng kiểủ Riêng tôi không thể nào quan niệm được một bữa mắm rươi "ra dáng" mà lại thiếu hai món rau quan yếu đó. |
Thấy mặt mũi người ăn mày đã đứng tuổi không đến nỗi bẩn thỉu quá , chủ nhân bèn hỏi xem hắn muốn xin cơm thừa hay là canh cặn , hay là hơn nữa , hắn lại muốn đòi xôi gấc , như kiểu người trong phương ngôn. |
Ờ ờ văn học nàỏ… Sao lại tăng giả… Tôi… Mặt thoắt đỏ như gấc . |