Bài quan tâm
Minh lắc đầu , chép miệng : Một thằng mù làm cách nào cho em trở nên giàu có sang trọng và sung sướng được ! Liên sa sầm , nói như hờn dỗi : Nếu mình cứ nói nhảm như thế mãi thì từ nay em không nói chuyện với mình nữa đâu ! Minh rơm rớm nước mắt : Không , anh đâu có nói nhảm. |
An đâm ra cau có với Lãng , một cái cớ nhỏ cũng đủ cho hai chị em hờn dỗi , dằng xé lẫn nhau. |
Muốn được anh ấy nhìn ngắm như một người con gái tầm thường , biết hờn dỗi , ganh ghét , thích chiều chuộng , ưa hào nhoáng , tham của cải và danh vọng. |
Anh lúng túng hỏi : Bây giờ chị tính sao ? Vợ viên cai đội nói với giọng nóng nẩy , hờn dỗi : Còn tính sao nữa ! Nay đường đã thông rồi , mẹ con tôi chỉ còn một lối là dắt díu nhau về quê nhờ vả bà con qua ngày ! Kiên không tin tai mình , thảng thốt hỏi : Chị nói thật à ? Chứ chú tính tôi ở đây với ai , làm gì mà sống. |
An nói với giọng hờn dỗi : Anh bận việc quá nhỉ ? Lợi xem đó là một lời khen , cười thỏa mãn , nói : Bữa nay ít việc đó. |