Bài quan tâm
Anh đi qua bờ giếng Mà mắt anh lúng liếng bờ ao Nước thời không khát , chỉ khát khao duyên nàng. |
Cớ sao bốn kỷ làm thiên tử Kém Mạc Sầu kia được hẳn hoi Mê gái , thế thì hay hay dở ? Dở hay hay không dám quyết , nhưng Đường Minh Hoàng chỉ vì mê gái mà thành ra thần tượng của tình yêu , âu cũng ly kỳ ác ! Không thế , sao cứ đến Trung thu ở Bắc cũng như Nam , nhà hát nào cũng đưa vở tủ “Đường Minh Hoàng du Nguyệt điện” để chài người đi xem ; còn hàng bánh dẻo , bánh nướng thập cẩm , đậu đen , hạt sen trứng muối , ôi thôi hàng nào mà không có một bức tranh thật lớn vẽ ông vua mê g lúng liếng g liếng con mắt nhìn Dưng Quý Phi hay làm thành hình đen cho chạy đèn kéo quân để hấp dẫn nhiều người bu lại ? Ở niềm Nam , đồng bào ăn tết Trung thu kể đã vui đáo để , nhưng không có những khu hoàn toàn tết , Mua một cái đèn con thỏ , ở Chợ Lớn có , ở Sài Gòn cũng có cả cái tàu chạy trong thau nước , có đầu sư tử , có ở đường Thủ Khoa Huân có mà ở Nancy cũng có ; có đèn quả đào , có cả ngựa nghẽo bằng nilông nữa… nhưng ở Bắc thì không thế. |
Đến hôm nay , hóa vàng tiễn các cụ về rồi , ngồi nhởn nha thưởng thức món hẩu lốn do vợ làm , vừa lúng liếng nhìn vào mắt vợ ờ nhỉ , sao hôm nay má hồng thế , mà con mắt đen rưng rức thế? Thì ra vợ nấu được bát hẩu lốn ngon , làm được cho chồng xứng ý , cũng thấy cõi lòng hớn hở , vì được vui cái vui của chồng. |
Lúc nói câu đùa tếu táo đó , mắt anh lúng liếng liếc nhìn cổ áo Lài. |
★ Thăm thẳm đêm xuân trong lúng liếng giêng hai. |