Bài quan tâm
Qua lần cửa kính ta đã thấy gì? Một bó hành hoa xanh như lá mạ , dăm quả ớt đỏ buộc vào một cái dây , vài miếng thịt bò tươi và mềm , chín có , tái có , sụn có , mỡ gầu có , vè cũng có... Người bán hàng đứng thái bánh , thái thịt luôn tay , thỉnh thoảng lại mở nắp một cái thùng sắt ra để lấy nước dùng chan vào bát. |
Người ta bảo rằng phần nhiều những hàng phở mở hiệu như thế , nước dùng không được ngọt , hoặc có ngọt là cái ngọt của mì chính , chứ không phải là cái ngọt của xương bò , ấy là chưa nói rằng lại còn cửa hiệu phở quá vụng về muốn có nước dùng ngọt lại cho đường vào nữa. |
Phở Nhà thương Phủ Doãn ăn được nhưng nước hơi nhạt ; phở Đông Mỹ ở phố Mới ăn êm , nhưng tẩy gừng hơi quá tay ; phở Cống Vọng , kéo xe , ngon , nhưng nước dùng hơi hôi ; phở Mũ Đỏ ở đằng sau miếu chợ Hôm vô thưởng vô phạt , ăn khá , nhưng chưa có gì quyến rũ. |
Điều cần thiết là bánh phải mỏng và dẻo , thịt mềm , và nhất là nước dùng phải ngọt , ngọt kiểu chân thật , nghĩa là ngọt vì nhiều xương , tẩy vừa vặn không nồng , mà lại tra vừa mắm muối , không mặn quá mà không nhạt quá. |
Anh ta cứ thản nhiên , thái thịt , dốc nước mắm , rưới nước dùng ai đợi lâu , mặc ; ai phát bẳn lên ; mặc ; mà ai chửi , anh ta cũng mặc. |