Bài quan tâm
Hai năm xa cách đã đủ làm phai nhạt sự nhớ nhung : Tuyết chỉ còn để lại bên lòng chàng chút kỷ niệm êm đềm như hương thuỷ tiên đượm mùi chè ướp , xa xăm như tiếng đàn nghe trong giấc mộng , không ai oán , tựa giọng cười vui tươi bên lò lửa đối với người khách qua đường... Hai năm ! Hai năm không tin tức... Không một bức thư ! Hay Tuyết chết ? Cái ý nghĩ Tuyết chết khiến Chương buồn rầu , ngậm ngùi thương kẻ phiêu lưu trên con đường mưa gió. |
Những năm tháng ở chiến trường anh chỉ ước mình được ”giải phóng“ , ước có một phép gì đó để Hương trở về với anh hoặc ít ra Hương vẫn đem đến cho anh một tình yêu vừa đủ để anh nói với mọi người rằng chúng tôi đã từng yêu nhau , tình yêu của chúng tôi xưa kia là có thật , nó sâu nặng đến nỗi hàng chục năm sau vẫn không thể phai nhạt . |
Những năm tháng ở chiến trường anh chỉ ước mình được "giải phóng" , ước có một phép gì đó để Hương trở về với anh hoặc ít ra Hương vẫn đem đến cho anh một tình yêu vừa đủ để anh nói với mọi người rằng chúng tôi đã từng yêu nhau , tình yêu của chúng tôi xưa kia là có thật , nó sâu nặng đến nỗi hàng chục năm sau vẫn không thể phai nhạt . |
Hình ảnh những kẻ qua đường có vẻ phải lòng Mịch , những khi ấy , phai nhạt hẳn đi , Mịch đã thường ôm gối chăn , nghĩ đến Long , bàng hoàng soi bói trên thớ vải trắng muốt của gối chăn , ngõ hầu nhìn thấy cái miệng cười gằn , cặp lông mày hay nhíu lại của Long , hoặc là đã lặng im , nhịn thở , để tai nghe qua những cái tích tắc của chiếc đồng hồ , ước mong được nghe lại một lời buông xõng , một câu gắt gỏng , một cái thở dài chán chường của Long , của người đã khinh Mịch , đã rẻ rúng Mịch , đã hứa là tha thứ cho Mịch mà đã nuốt phăng lời hứa , đã phụ Mịch để lấy một thiếu nữ khác , đẹp hơn Mịch , có bố giàu hơn bố mẹ Mịch , nghĩa là một người đã làm khổ Mịch nhưng mà Mịch vẫn cứ vì người ấy mà xót xa , vì Mịch không thể nào quên được người ấy , không thể nào không yêu được người ấy ! Những khi đêm khuya chợt thức giấc , nhìn chung quanh mình chỉ thấy sự hiu quạnh và ánh sáng lãnh đạm của một bóng điện trong dua xanh. |
Hóa ra , trong lòng tôi lại đang dối mình , những phai nhạt về anh chỉ nhạt phai khi cả hai chúng tôi đều có cuộc sống t Tôi chỉ kịp rửa mặt qua quýt rồi chạy ngay đến nhà anh. |