Bài quan tâm
Nhiều lúc nhớ tới anh Ba thủy thủ , tôi tự hỏi : " Không biết trên bước đường phiêu lãng , anh có trải qua những ngày buồn bã thế này không ? " Rày đây mai đó... Trên rừng , dưới biển , đồng ruộng , núi cao , bất cứ chỗ nào mình cũng đi tới. |
Trong khi cũng lang bạt phiêu lãng giữa cánh rừng thơ , hầu như chưa bao giờ ông thuộc về ai hoàn toàn. |
Chị yêu anh lắm , không ai còn có thể nghệ sỹ hơn thế , tất cả con người anh toát lên cái gì đó phong trần , phiêu lãng , thương không chịu được. |
Con người Phương hết thảy đều phiêu lãng , phong trần. |
Hàng xóm láng giềng ra saỏ Chắc dễ chịu chứ? Chưa biết nhưng chắc cũng không đến nỗi Cô xoay người nằm nghiêng , tay kê dưới má , trông thơ ngây như một nữ sinh mới bước vào trường trung học Một nhà thơ trông phờ phạc như kẻ tâm thần , một kẻ tâm thần lại suốt ngày phiêu lãng như một nhà thơ , một nhân vật ra đi không thành bây giờ dịch sách thuê và chiều chiều ngồi nhìn mặt trời lặn sau khi đã bỏ cả vợ cả con ngoài biển. |