Phía trong cái màn gió buông ở sát tường kia có phải là chồng em không ? Anh ta là ai mà phúc đức , may mắn đến thế ! Sài muốn đẩy tung cửa vào nhà ôm chầm lấy Hương , hai người rón rén dắt tay nhau nhẹ nhàng khép cửa lại , đi với nhau suốt đêm nay , cả đêm nay anh sẽ gục đầu vào lòng em , chỉ cần một đêm sống với nhau là có tất cả , rồi từ ngày mai trở đi toàn có đi bộ , nhịn đói , sốt rét và chỉ có bom đạn , nào đã thấm gì với sự sung sướng đêm nay em dành cho anh ! Mồ hôi anh đã toá ra ướt đầm áo , anh thở gằn và bấu tay vào bờ tường. |