Bài quan tâm
Ông Hàn cười híp mắt , lấy tay vuốt mãi bộ ria , rồi hỏi Mai : Cô có biết tại sao bà Hàn không bằng lòng để tôi mua nhà của cô không ? Câu hỏi ngộ nghĩnh , khiến Mai phải bật cười : Thưa cụ , cháu không biết tại sao ? Tại... Ông Hàn đương nói dở câu , bỗng ngừng lại , bảo ông Hạnh : Này ông già , ông xuống nhà giục nó đun nước mau lên. |
Thanh Mai , hay lắm ! Mai đã bước ra tới sân , gọi ông lão Hạnh ra về , ông Hàn còn dặn với một câu : Vậy mai nhé , Mai ? Rồi ông ta lấy làm bằng lòng rằng đã tìm được chữ Mai có hai nghĩa , mỉm cười vân vê bộ ria , đứng nhìn theo , nhắc lại một lần cuối cùng : Chiều mai nhé , Mai ! Mai không trả lời , không quay lại , đi thẳng ra cổng. |
Trái lại , lúc ông đương vuốt ria bình tĩnh ngồi nghe vợ con trò chuyện , bỗng ông thốt ra một câu giận dữ rất vô lý. |
Cũng bấy nhiêu mặt mũi , râu ria , áo mũ ấy thôi. |
Bọn con buôn vào ngồi chỉ cốt lấy chỗ gặp gỡ , trao đổi luồng hàng đương khan hiếm và để kiếm món xào nướng khoái khẩu hơn là vì cần nên đôi khi , một vài người lính Cộng hòa vệ binh có tuổi lén rời chỗ trú quân vào làm một cốc rượu khan , trước khi ra khỏi quán cứ đưa ống tay áo chùi ria mép và dặn đi dặn lại tôi : " Này , chú em , hễ có ban chỉ huy đến hỏi thì nói không có ai tới uống rượn đây cả nhé ! Nhớ nhé ". |