Bài quan tâm
Từ những người đàn bà nghèo ăn mặc rách rưới , cho đến các bà tổng , bà lý , váy sồi , thắt lưng đũi và áo bông mềm , túi nặng những tiền. |
Nhưng mẹ chị Sen nói mãi , bà Cả rộng lượng hẹn một năm cho hai áo cánh , một cái áo nâu dài và hai cái quần sồi . |
Anh về đi học cho chuyên Để em sồi vải kiếm tiền đi thi. |
Cái nón ba tầm Quai thao một nắm , áo trầm một đôi Cái thắt lưng em bảy tám vuông sồi Sao em chẳng ruộm cái mùi bông dâu ? Cái phận nhà khó khổ thay Ba năm giặt váy gặp ngày trời mưa. |
Cái yếm sồi của cô gái quê khéo đa tình lại đeo một lá bùa vàng ; chiếc quần là ống sớ của chàng trai chống chiếc gậy tre làm nổi bật cái áo tam giang của cô gái bán dừa ; ông thầy bói chít khăn nhiễu nước dưa có nhìn thấy quái gì đâu mà sao cứ nghển nghển trông vào những bức câu đối đỏ của ông đồ bán chữ ? Đây là tiếng ới , đó nọ câu cười ; mấy ông lái trâu nói thứ tiếng gì mà nghe như tiếng xạ phang , còn các bà bán cây sao hôm nay ăn trầu tươi thế ? Nhưng tất cả… tất cả đều thua hai chị em cô hàng bán chiếu cạp điều cười đã xinh , ăn nói lại tình , ô hay , sao chiếu chất cao gần nóc chợ mà mình lại thấy như có hoa nở ở chung quanh ? Thì ra chợ tết có một sức hấp dẫn kì lạ thật : nhìn vào cái gì mình cũng thấy đẹp , trông người nào mình cũng thấy tươi , thấy cái gì mình cũng muốn mua. |