Gớm cho nhà văn nào đã lấy hai chữ “nhuỵ đỏ” để nói lên tấm long nàng con gái tuyết trinh buồn về nỗi không đem bẻ cho người tình chung ngày trước !... Ở miền Nam nước Việt , sang tháng hai ta có không biết bao nhiêu thứ trái cây : nào mận , nào xoài , nào cam , nào quýt , nào vú sữa…thứ nào cũng ngon , thứ nào cũng quý , nhưng tại sao tôi vẫn cứ mơ ước nhữn trái đào `o Thổ ở Cao Bằng , Lao Cai , Sa Pa hay ở biên thuỳ giáp Vân Nam , nhìn sang ngọn Tây Phàn ? Tôi nhớ những buổi trưa trong sang cùng nằm trên cỏ với những cô nàng người Thổ , bỏ một hào bạc ra ăn cả một vườn đào , muốn hái bao nhiêu tuỳ ý , ăn jỳ chán thì thôi , y như là ta ăn măng , ăn sầu riêng ở miệt vườn Lái Thiêu , hay cam hoặc bưởi ở bên kia song Tam Hiệp. |