Bài quan tâm
Giấc ngủ cứ chập chờn trong tiếng bánh ôtô chuyển rung động phố chở thanh niên ra mặt trận , trong những lời hát sôi nổi bằng giọng trầm hùng của những anh sinh viên , học anh cỡ lớn “xếp bút nghiên lên đường tranh đấu , xếp bút nghiên coi thường công danh... " Có khi tôi chiêm bao thấy mình đã lớn mặc áo sơ mi trắng lồng vào quần sóc đen , đầu đội nón bàng rộng vành , bên lưng đeo dao găm , tay cầm tầm vông đứng gác trước trụ sở Uy ban nhân dân như một anh thanh niên Tiền phong thực thụ. |
Hầu hết mọi người , ngoài thì giờ bôn ba tranh đấu sự sống còn ra , vẫn có một chút thì giờ để pha một ấm trà ngon nhắm nhót , cao hứng ngâm một vài câu thơ để mình lại nghe với mình , xong rồi tìm những đường phố mát thủng thỉnh đi chơi , xem cây thế , ngắm gió lan và nếu cao hứng hơn chút nữa thì đi tìm hàng mằn thắn gia dụng đậu ở đễn Vũ Thạch ăn một tô hay rẽ xuống chợ Hôm tìm hàng bánh cuốn ngon nhất thưởng thức vài miếng rồi tráng miệng một chén chè hạt sen long nhãn. |
Không phải chỉ có mỗi mình mẹ tranh đấu , mà còn có trăm , ngàn người ở Hòn Đất , triệu người ở miền Nam đi tranh đấu. |
Không biết bao nhiêu tuổi xuân đã qua đi trong đợi chờ và tranh đấu . |
. ! Và mình phải nổi giận phải tỏ ra uất ức : "Tôi sẽ cùng anh em tranh đấu tới cùng |