Bài quan tâm
Lúc này trông ông chủ tịch dễ thương ghê ! Dễ thương quá đi chứ sao lại không dễ thương? Lân cũng ngoác miệng ra cười Thế nhé? Tuần sau tôi lại đến nghe chị trả lời ! Chào ! Huỳnh huỵch bước ra đến cửa rồi , anh còn ngoái lại : Sáng nay chị không ra biển? Nghe nói chị bơi cừ lắm , như một vận động viên có hạng. |
Ồ chả lẽ cái thằng cha tâm thần nửa người nửa ngợm kia lại là nguyên cớ khiến mình khoác lên người cái phong thái dớ dẩn của một vận động viên leo núỉ Cái phong thái cục súc nhọc nhằn mà mình vốn ghét cay ghét đắng từ cái đận a dua theo thời cuộc vượt Trường Sơn. |