Bài quan tâm
Mười một giờ... Mười hai giờ... Gần hai giờ thì ánh trắng hơi chếch chếch về phía tây , chiếu qua khung cửa kéo một vệt sáng dài lên bức tường trắng đục của gian xà lim vắng vẻ. |
xà lim của sở mật thám Nam Định mãi bây giờ mới khiến Năm rùng rợn. |
Những chấn song sắt to bằng cổ tay , những bức tường dày quét hắc ín đen sì , những cùm sắt chắc nịch của xà lim A , xà lim B , xà lim Lô cốt trong Hỏa lò Hà Nội cũng không đáng khiếp sợ bằng những bức tường xi măng nhẵn bóng của xà lim sở mật thám Nam Định này in ánh trăng xanh trong xanh bóng. |
Hơn ba giờ... Bóng trăng chỉ còn dài bằng cái thước kẻ trên tưòng xám ngắt , nhắc Năm đêm khuya lắm , gian xà lim sắp tối như mực. |
Rồi Bính rùng mình quay mặt đi , không dám trông bầu trời u ám sau những mảng mây đen nhờ và một cảnh xa xôi đày ải các kẻ đi đày thoáng hiện ra trước những giọt nước mắt rưng rưng... ... Cánh cửa sắt nặng chịch của xà lim vừa hé mở , khóa không kịp đóng lại , hai bóng đen đã cắm đầu chạy mỗi lúc một nhỏ dần , rồi biến mất trên con đường xa tắp. |