Bài quan tâm
Bắc Việt , so với nam việt , là một xứ nghèo , nghe những tiếng kêu thảm thiết nó quen đi , không có làm sao hết... Nhưng hỡi ai ở đất lạ đã có lần đặt chân đến Bắc Việt , có thể cho tôi biết tại sao Bắc Việt nghèo như thế , buồn như thế và chịu đựng đau khổ nhiều như thế , mà người xa tử vẫn thương vẫn nhớ , vẫn yêu , vẫn quí ? Cái thương cái nhớ , cái yêu , cái quý đó , người Bắc Việt nào , " cũ " cũng như " mới " , giàu cũng như nghèo , sang cũng như hèn , đều cảm thấy và đều rầu rĩ , nhưng ít có nói ra. |
Ở miền qu nam việt ^.t , tháng sáu là mùa khoai và bắp. |
Này , tôi hỏi : thế từ xưa đến nay có bao giờ ở miền Nam lại có người chết đói chưa ? Mà có bao giờ đã có người chết rét chưa ? Ở Bắc , có những năm mất mùa , vô số người chết đói ; còn rét mà chết , nói đâu xa làm gì , chỉ cách đây vài năm thôi , các báo chẳng đăng bằng tít bự như thế này , rằng “Ở Bắc Việt người ta chết cả đống vì trời ra tai rét quá , không thể nào chịu nổi” ? Thế nhưng mà thôi , nói mấy cũng là thừa , bởi vì từ xưa tới nay ai cũng biết là Bắc Việt nghèo khổ ma nam việt.t thì phè phỡn. |
Phè phỡn vì nam việt là con cưng được trời thương , nhưng “con ghét làm nên” có lẽ cũng là được trời thương cách khác. |
Chỉ trong vòng có hơn chục năm nay , Bắc Việt và nam việt đã tỏ ra “chịu” nhau như chưa bao giờ thấy ghi trong lịch sử : chịu nhau từ việc lớn là bảo vệ tự do , xây dựng dân chủ cho đến việc nhỏ như vũ nhạc , y phục , trang trí , ẩm thực , thời trang… Cuộc di cư vĩ đại một ngàn chín trăm năm mươi tư tưởng đâu là một giai đoạn đau buồn trong lịch sử Việt Nam , thế mà không ngờ lại thành ra một cái cớ để siết thêm chặt tình thương yêu Nam Bắc. |