Bài quan tâm
Chị quên câu chuyện bữa nọ rồi ư ? Có phải vì anh ấy vâng lời mẹ anh ấy mà hôm đó gặp chị , anh ấy lánh mặt không ? Mai nghe em nói lấy làm khổ tâm , song sợ em vì tức giận quá mà bệnh cũ lại tái phát ra nên gượng cười đáp : Em tính hôm đó chị ăn bận lôi thôi , lại gánh hàng quà đi bán còn ai nhận ra được ! Rồi nàng nói lảng : Em ngắm hồ có nhớ hôm chị mới tới Hà Nội lần đầu , vào trường đón em không ? Hôm ấy chị em ta ngồi trước của đền Quan Thánh , giời xuân mưa phùn , chị em ta kể chuyện con hươu vàng tìm mẹ... Mai tưởng ôn lại chuyện cũ để làm vui lòng em , ngờ đâu càng khiến em thêm hối hận. |
Tân mỉm cười khi nghỉ đến cái tâm trạng của mình lúc mơi đi làm ; nghĩ đến cái anh chàng lúc nào cũng ăn bận chải chuốt như một cô gái , lúc nào cũng nghĩ đến cái quan trọng của mình. |
Áo Tô Tần ấm cật , cơm Tử Lộ no lòng ăn bận , anh dài vắn cho xong Kiệm cần dư giả để phòng cưới em. |