Bài quan tâm
Ngạn nheo mắt nhìn qua gian buồng rồi quay lại nói : Ông ở đây sung sướng quá hế ! Tụi tôi không được ăn ngon ngủ yên như ông đâu... Việt cộng lóng này phá rối dữ lắm ! Tên chủ trại đáp cung kính : Dạ , thưa thiếu úy tôi cũng biết. |
Rồi sung sướng thở phào : Ba mẹ mình từ nay sẽ ăn ngon ngủ yên ! Ria Mép gật gù : Còn ba mẹ Hạt Tiêu từ nay sẽ mất ăn mất ngủ ! Kiếng Cận chớp mắt : Bạn nghĩ thế ử Tự nhiên là thế , chả cần phải nghĩ ! Ria Mép nhún vai như một triết gia Khi tiếng chuông điện thoại ngưng bặt ở nhà bạn có nghĩa là nó đang reo ầm ĩ ở một nơi nào đó ! Bắp Rang vỗ đùi đánh đét : Vô cùng chí lý ! Môn giáo dục công dân từng nói rõ : Vật chất không mất đi , chỉ biến dổi và chuyển hóa từ cái này sang cái khác ! Rồi nó cất tiếng than : Ôi , tội nghiệp quá ! Kiếng Cận ngẩn ngơ : Tội nghiệp aỉ Ba mẹ Hạt Tiêu chứ ai ! Ria Mép và Bắp Rang chẳng kiêng kỵ gì nhỏ Hạt Tiêu đang ngồi đó , cứ thoải mái bô bô. |