Bài quan tâm
Chị có cảm tưởng như bồng trên tay mình con bé Quyên nhỏ dại hồi nào , để dỗ cho nó ngủ , để hát ru nó những câu hát đưa em ầu ơ , vời vợi ; những câu hát mà mẹ chị đã ru cho tuổi thơ của chị. |
Tía anh không đi bước nữa , ngày ngày cột sợi dây võng dài từ nhà trên xuống bếp , vừa đưa vừa nấu nước cháo , hát vọng lên , "Chớ ầu ơ... Cây khô đâu dễ mọc chồi...". |
Mẹ về ríu rít vài hôm , ầu ơ những hứa hẹn , nhíu mày chuyện nọ chuyện kia. |
"Đêm phương nam nằm nghe... dòng sông nước chảy Nghe một tiếng ầu ơ nửa đêm bão giông Đêm phương nam nm nghe đường xa vó ngựa Nghe từ thuở hồng hoang ngựa qua bến sông". |
Hôm ấy Út cũng không có ở nhà , mà như lời của má Thêu kể thì con Út dạo này mắc bệnh tự kỉ , ngày không ngủ , đêm cũng không , cứ dò dẫm một mình ra bến sông , ngồi buông tóc rồi ầu ơ ví dầu như người bị vong nhập. |