Bài quan tâm
Chàng thấy ông Tuần và những người dân trong làng có liên lạc mật thiết với nhau , sống với nhau trong một sự hoà hơp ấy , chàng muốn phá đổ đi vì chàng thấy nó dựa trên sự bất công ; người dưới bằng lòng sự hoà hợp đó vì họ đã chịu nhận họ là yếu , họ phải yên phận chịu nước kém và cho thế là tự nhiên từ đời kiếp nào rồi. |
Nhà đồn làm trên đỉnh đồi cao rộng rãi mát mẻ , các hội viên đi từ sáng đã thấy mỏi mệt , ông chủ liền mời lên mở rượu giải khát , rồi làm việc : trí nhận xét các hội viên cũng theo hơi cháo ám mà tiêu tán đi hết ; đến khi sâm banh nổ , thời chẳng chút áy náy rằng đã làm một việc bất công . |
Cháu chẳng biết tại sao dì lại yêu được một người nghèo xác nghèo xơ như vậy ! Im , Mạc ! Biết bao nhiêu người , nay tặng dì cái nọ , mai tặng cái kia thiếu điều tan gia bại sản vì dì thì dì lại chẳng coi vào đâu ! Đã bảo im mà lại ! Cháu phải nói cho dì biết chứ ! Cháu không muốn dì bất công như vậy ! Im ngay không tao tát chết bây giờ ! Mạc phụng phịu , miệng lẩm bẩm bước xuống thang gác... Minh ở nhà Nhung ra , diện mạo bơ phờ , tinh thần bại hoại. |
Anh nghĩ một lát , rồi nói thêm : Người ta thật là bất công và vô lý quá. |
Lãng gật gù , suy nghĩ một chập rồi đột nhiên nói : Sao em ghét cái bản mặt ấy thế ! An bị bất ngờ , nhìn em trân trân , đâm tức giận : Ơ cái thằng này ! Anh ấy có làm gì mày đâu mà ghét người ta ! Lãng nói chậm rãi , giọng bực bội : Chẳng làm gì cả ! Nhưng em không ưa ! Mày không ưa người ta cái gì ? Có tát tai mày như anh Chinh không ? Có nhại cái giọng eo éo của mày như anh Thìn không ? Bị chị đem khuyết điểm của mình ra bêu riếu một cách bất công , Lãng nóng bừng cả mặt. |