bé |
Nhỏ, kém: Chữ bé bằng con kiến. Có khi nói ngược nghĩa là to, có ý mỉa: Đầu sư há phải gì bà vãi, bá-ngọ con ong bé cái lầm (X-H). Văn-liệu: Bé người to con mắt (T-ng). Bé người đòi chơi trèo (T-ng). Bé chẳng vin cả gãy cành (T-ng). Bé thì con mẹ con cha, Lớn thì con vua con chúa (T-ng). Bé người con nhà bác, lớn xác con nhà chú (T-ng). Bé xé ra to (T-ng). Bé đi câu, lớn đi hầu, già đi hỏi nợ (T-ng). Mèo bé bắt chuột con (T-ng). Ai ăn cau cưới thì đền, Tuổi em còn bé chưa nên lấy chồng (T-ng). Trẻ thì bé dại thơ ngây, Già thì lẫn lộn biết ngày nào khôn (C-d). |