Bài quan tâm
Nguyên lão ta là một ông đồn điền giàu có đã khét tiếng miền trung thổ , bữa nay đương đêm khuya về thủ đô , là vì muốn để sáng sớm hôm sau có đủ thời giờ đến một cửa hiệu kim hoàn , mua một thứ hàng quý giá , để mừng một ông tổng đốc được đệ nhị đẳng Bắc đầu bội tinh . |
Tôi có cả Bắc đẩu bội tinh (người ấy nói xong trỏ lên ve áo). |
Môn triết lý học của bác cao siêu lạ ! Đây này : tôi xin kiếm đất lại cho bác , làm cho bác lên được ghế Nghị trưởng , và được bắc đầu bội tinh năm nay , tôi cam đoan... Nghị Hách lim dim mắt , gật gù sung sướng , vì thấy lời lẽ ấy có thể đúng sự thực cả. |
Ngày kia thì bác được Long bội tinh ! Một tháng nữa , bác sẽ lên chức Nghị trưởng ! Ba tháng nữa có lẽ được Bắc đẩu bội tinh cũng chưa biết chừng... Nghị Hách ! Bác có muốn bịt chuyện xấu đi không? Bác có muốn báo chí ba kỳ rầm rộ đăng tin nhà triệu phú Tạ Đình Hách vợ có ngoại tình không? Nghị Hách ngẫm nghĩ hồi lâu , rồi cười sằng sặc : Bà Nghị ạ , đây là ông khóa Hiền , người mà bà vẫn kính mến về nhân phẩm , học thức , và sợ nhất bị người ta khinh đấy ! Bà vác cái mặt bà ra đây để cho người ta nhổ vào mặt , đi ! Đồ chó cái ! Bà Nghị ngơ ngác nhìn Hải Vân một cách kinh hãi... Ba người lần lượt ngơ ngác nhìn nhau rồi , trong một lúc lâu , cả ba cùng cúi mặt , ai cũng ngượng như nhau. |
Ông vừa trợn mắt thôi miên , vừa phán : Nghị Hách ! Ngươi sẽ bỏ túi cái súng ! "Ngươi không giết người ! Ngươi không phàn nàn ! Ngươi không đau khổ ! Ngươi sẽ giàu hơn nữa , ngươi sẽ khỏi nạn bất đắc kỳ tử , ngươi sẽ có Bắc đẩu bội tinh , ngươi lại phát chẩn bần ! Nghị Hách lúc ấy chỉ như một con cua trước miệng một con ếch... Lão cất súng vào túi một cách ngoan ngoãn , lại có vẻ mặt thản nhiên như không. |