Bài quan tâm
Bấy giờ , tôi mới khua giầm hời to : Giặc ở trên tàu bay bắn xuống hở chú ? Người đàn ông đang chèo chiếc tam bản trố mắt nhìn qua xuồng chúng tôi một lúc rồi mới nói : Không hay biết gì cả à ? Giặc vào đóng bốt tại Cây Dừa rồi. |
Đang đắp phòng tuyến đóng bốt mà ! Chúng nó vứt cho tôi một cái xẻng rồi ra lệnh cho tôi đào đất. |
Nhưng bây giờ sự tình đã lỡ rồi , ông bảo tôi cứ giữ cái giấy xanh xanh ấy , cứ ra vô bốt như thường , có tin tức gì thì báo cho anh em biết. |
Hôm sau , tía nuôi tôi gọi tôi ra sân bảo khẽ : Con đi với tía ra bốt đi ? Tôi đoán rằng tía nuôi tôi dắt tôi đi phục kích bắn giặc ; ông đã gọi tôi theo , hẳn là ông tin cậy tôi hơn thằng Cò bụng mừng rơn , tôi nói luôn : Tía đưa cho con cái dao găm ! Ông cười cười , vỗ tay lên đầu tôi : Đi chơi thôi mà. |
Và họ đều cảm thấy khó khăn , gian khổ , thử thách là chưa tới , là chưa tới ! Như anh chiến sĩ vây lấn ấy vậy , nằm bên đồn bốt địch , nghe rất rõ tiếng pháo nổ đầu nòng , còn tiếng thứ hai thì xa , xa lắm. |