Bài quan tâm
Bánh đúc đã dẻo mề dẻo mệt đi , lại húp cái nước nộm ngầy ngậy mà mềm dịu , thoang thoảng mùi thơm của giá chần , của vừng rang , của chanh cốm không , cái mát đó thực quả là một cái mát Đông phương , thâm trầm và hiền lành , chứ không rực rỡ hay kêu gào ầm ĩ. |
Mụ chủ cứ nửa đùa nửa thật mà cố gán cho Long một cô đào non , vào hạng chanh cốm , có cái tên xinh đẹp là Minh Châu , mà mụ cam đoan là hãy còn tân cả trăm phần trăm. |