Bài quan tâm
Không phải vì lúc ông phủ qua đời , cô mới mười sáu tuổi mà cô vừa mới đoạn tang cha được hơn một năm mà cô còn phòng không chiếc bóng . |
Canh khuya trăng khóc trên đồi Khóc cho chiếc bóng hết ngồi lại đi Nhớ chàng lắm lắm chàng ôi Sao chàng không tới để thiếp tôi một mình lẻ loi. |
Ông lật bật nhắc bóng đèn dầu , đặt ngang chiếc đóm tre ngâm đang cháy , gạt gạt ống muỗng cho tàn than trên đầu bấc rời ra , kéo chiếc đóm lùi lại để ngọn lửa chèm lên đầuu muỗng và khi ngòi bấc nhú lên , bắt được ngọn lửa , ông chụp chiếc bóng ngay ngắn rồi mới dụi đóm vào khe chiếc điếu bát. |
Thơ rằng : Gửi Cần chánh học sĩ Nguyễn hầu , Dặm khách muôn nghìn nỗi nhớ nhung , Có ai tới đấy gửi cho cùng Mối tình chốc đã ba năm vẹn Giấc mộng rồi ra nửa khắc không Xe ngựa trộm mừng duyên tấp nập Phấn son càng tủi phận long đong Bụi còn đôi chút sương đeo mái Lầu nguyệt năm canh chiếc bóng chong Đọc bài thơ , ông biết người tình cũ có ý thầm trách mình làm quan to nên quên cả bạn bè , mình phải gặp nàng để thanh minh mới được. |
Phía trước , chiếc bóng áo đỏ chập chờn , lúc ẩn lúc hiện , lúc gần lúc xa… Đúng vào lúc đến được gần chiếc áo đỏ nhất , tôi quyết định dừng xe lại. |