Bài quan tâm
Ấy là tại vào cái thuở thanh bình ấy , pháo đốt suốt cả đêm không ngớt một phút nào , người đi lễ đông nườm nượp , lại thêm có những người có lẽ vì vui quá cứ ngửa mặt lên trời đi ngâm thơ bô bô ở ngoài đường ! Ôi những đêm giao thừa xa xôi , những đêm giao thừa cực lạc , đi không bao giờ trở lại , ta chẳng còn thấy thần thánh xuống trần để vui cuộc đời trần tục , ta chẳng còn thấy Đức Tin ngời lên trong ánh mắt của muôn người cố nhân ^n ơi , cố nhân đem theo biết bao nhiêu hương vị đậm đà của kiếp sống khiến cho những giao thừa còn lại chỉ là thừa mà thôi… Em ở mình đây , trời nắng lắm , Sài Thành không biết có xuân sang. |
Cũng vì vậy , hôm nay tôi mặc thường phục đi bộ tới đây thăm cố nhân để chúng ta lại đàm đạo thơ văn với nhau như ngày nào. |
Cụ Äm cũng thở đánh phù một cái , như khingười ta được gặp lại bạn cố nhân sau nhiều giây phú mong chờ. |
Đạo sĩ vừa đi vừa phàn nàn : cố nhân tìm cố nhân , không ngờ cố nhân lại bạc tình như vậy. |
Cái mạn Ô Tôn (10) sau này , xin đừng phiền hận đến nhau thôi , và đừng trách cố nhân là phụ cố nhân. |