Bài quan tâm
Lão đồ gàn bấy giờ xen vào , bày vẽ thêm đủ thứ luật lệ , qui tắc , phân biệt nào những là dân nội phủ với lại dân ngoại phủ... cái gì tử tử (nội phủ vi tử) , rồi nào dân chính hộ với dân khách hộ. |
Còn Sài và Hương cùng xin đi Nam đánh giặc , Hương đi bên dân chính làm phóng viên cho một tờ báo nào đấy. |
Có anh sẽ bảo : “Nói giọng gì mà nghe thấy cái thói ích kỉ nó thấm vào đến tận xương , tận tuỷ ! Thế chú mày không biết rằng ở quê cày bừa gặt hái vất vả , người nôn dân chính nh vào cái cữ này khổ cực vô cùng , không mở mắt được , có khi phải làm việc suốt đêm đến sáng ?” Đương nằm làm một điếu tự tay em tiêm “trôn quýt” đưa mời , mà nghe thấy ông bạn nói thế , ai mà không cảm thấy như bỏ cục tuyết vào cổ áo làm tê dại cả xương sống , xương sườn. |
Còn Sài và Hương cùng xin đi Nam đánh giặc , Hương đi bên dân chính làm phóng viên cho một tờ báo nào đấy. |
Trong Những năm tháng đầu tiên của chúng ta ở Bắc Kỳ (Nos premières annés au Tonkin , xuất bản ở Paris năm 1889) của Charles Labarthe cũng có những chi tiết nhỏ về người Hà Nội biết cách ứng xử dù ông ta là một gã thực dân chính thống , phó cho tổng trú sứ Paul Bert rồi quyền tổng trú sứ từ 11 1886 đến 1 1887. |