Bài quan tâm
Vào hàng , Trọng mua một xu xôi đậu đen , vì chàng đoán thứ quà đó no lâu. |
Bà hàng tưởng chàng khen xôi của mình thổi khéo , liền mời : Bác ăn xu nữa ! Trọng không ngờ xôi đậu đen lại ngon đến thế ; chàng đặt đũa xoa hai tay với nhau , có vẻ khoan khoái , bảo bà hàng : Bà cho tôi thêm một xu. |
Chàng cảm động nghĩ đến những cái vụng trộm khác , trốn vợ đi hát mở từng chai sâm banh , và lấy làm lạ rằng những lúc đó sao không áy náy bằng khi ăn có hai xu đậu đen chấm muối vừng rang mặn. |
Cớ sao bốn kỷ làm thiên tử Kém Mạc Sầu kia được hẳn hoi Mê gái , thế thì hay hay dở ? Dở hay hay không dám quyết , nhưng Đường Minh Hoàng chỉ vì mê gái mà thành ra thần tượng của tình yêu , âu cũng ly kỳ ác ! Không thế , sao cứ đến Trung thu ở Bắc cũng như Nam , nhà hát nào cũng đưa vở tủ “Đường Minh Hoàng du Nguyệt điện” để chài người đi xem ; còn hàng bánh dẻo , bánh nướng thập đậu đen ậu đen , hạt sen trứng muối , ôi thôi hàng nào mà không có một bức tranh thật lớn vẽ ông vua mê gái đó lúng liếng con mắt nhìn Dưng Quý Phi hay làm thành hình đen cho chạy đèn kéo quân để hấp dẫn nhiều người bu lại ? Ở niềm Nam , đồng bào ăn tết Trung thu kể đã vui đáo để , nhưng không có những khu hoàn toàn tết , Mua một cái đèn con thỏ , ở Chợ Lớn có , ở Sài Gòn cũng có cả cái tàu chạy trong thau nước , có đầu sư tử , có ở đường Thủ Khoa Huân có mà ở Nancy cũng có ; có đèn quả đào , có cả ngựa nghẽo bằng nilông nữa… nhưng ở Bắc thì không thế. |
Không , cái ngon đó có thấm vào đâu ! Phải chờ cho bánh hơi nguội đi một chút , rưới mật lên trên , cái đẹp và cái ngon của bánh mới đến chỗ tuyệt ĐỈnh và người ta mới cảm thấy hết cả cái sướng ở đời được ăn một thứ bánh bùi , béo , ngọt , cứ lừ đi , mà trôi đến cuống họng thì lại thơm phưng phức ! Ngày Tết , người Tàu có bánh bìa , người Nhật có bánh đậu đen và ngày Chúa Giáng sinh , Tây có bao nhiêu là thứ bánh bằng bơ , phó mát , hạnh nhân , săng ti y. |