Bài quan tâm
Bắt giồng trồng mía cò ke Ai dè điền chủ mà ve tá điền. |
Đốt nhà một tên điền chủ ích kỷ , bỏ làng trốn lên núi sâu làm dân phiêu bạt vì không còn lấy một đồng tiền kẽm nộp thuế , chém ngã một tên xã trưởng cướp đất bằng luật lệ triều đình ; bấy nhiêu trường hợp ông giáo nghe kể đều đẩy ông giáo vào ngõ cụt. |
Mấy anh thợ cày của những điền chủ đã nộp đủ thuế , bạo dạn tiến đến trước mặt ông lý : Thưa ông , trưa lắm rồi ! Xin ông cho tuần mở cổng để chúng tôi đánh trâu đi cày... Thong thả ! Hãy đứng đấy ! Cày đã nóng bằng thuế của nhà nước à? Vừa nói , Lý trưởng vừa giặt mồi thuốc vào điếu , hút luôn một xạp ba điếu. |
Ánh sáng trăng tuy leo lét , song cũng đủ khiến cho hai con mắt rất tinh tường của nhà điền chủ nom thấy rõ hai cái má phúng phính , một cặp môi nhỏ và dầy , cái cằm tròn trĩnh và hơi lẹm trong cái vành khăn mỏ quạ bằng láng thâm. |
Khi cô ả gánh rạ đi qua , nghĩa là cái mặt đã khuất sau đống rạ tròn , nhà điền chủ lại trông theo cái váy nâu cũn cỡn , do một đường lạt khíu giữa , cho nó chẽn đến nửa đùi , một bộ đùi phốp pháp trắng nõn , trông rất đáng yêu , mặc lòng từ bụng đến bàn chân đều có một lớp bùn trắng , mỏng , khô , đông lại , đã nứt ra thành từng miếng nhỏ , sắp rơi xuống... Nhà tư bản đứng trông cái bộ đùi thôn nữ ấy một cách tần ngần trong đến vài phút , đoạn như định thần lại , thoăn thoắt bước theo mà nói bằng một giọng rất ân cần : Này chị gánh cái gánh lại chỗ xe ô tô kia , tôi mua một ít cho. |