Bài quan tâm
Từ lâu tù túng trong vòng lẩn quẩn tủn mủn của đời sống đô thị , cả ông giáo , Kiên và Chinh không thể không xúc động trước một sức sống huyền nhiệm rộn rã và bao la như vậy. |
Chao ôi ! Những người nông dân xưa kia đi vào thành phố thì củ mỉ cù mì , chẳng thấy nói một câu , bước e dè , sợ sệt từ thằng lính mã tà(lính gác đường) cho đến con mụ góp tiền chỗ , nhẫn nhục mỉm cười trước những cặp mắt rẻ khinh của bọn người thành phố ăn trắng mặc trơn , thì bây giờ , họ đà vùng lên một cách dũng mãnh , sẵn sàng lao vào cái chết để chặn giặc , sẵn sàng cưu mang giúp đỡ những con người đã rời bỏ đô thị chạy đi trước khi giặc tới ? Và dù miệng họ không nói ra được ý nghĩ của mình bằng những danh từ bóng bẩy văn hoa , nhưng hành động của họ lại thiết thực và anh dũng biết bao trước lời kêu gọi của Tổ quốc lâm nguy... Tiến lên đường máu , quốc dân Việt Nam ! Non nước nát tan vì quân thù xâm lấn. |
Người ta sống đúng như cái sống do các bậc quân tử Tàu chủ trương : sống đầy đủ , có thiếu một chút cũng không sao ; làm việc cho mình , cho xã hội nhưng vẫn có thì giờ đi thuyền trên đầm thơm hát bài " Hái Sen " một mình ; buôn tần bán tảo ở đô thị , thôn quê nhưng vẫn dành thì giờ đi chợ kiếm một món ăn ngon cho chồng , rồi đến ngày rằm mồng một vẫn rảnh rang đi lễ cầu cho sống lâu , giàu bền , dân an , quốc thái và có hội hè gì vẫn sửa nếp áo mới , tô đôi má cho hồng để cùng với chồng vui chơi thưởng thức. |
Bây giờ sống giữa đô thị thì tôi phải hòa nhập với cuộc sống. |
Giọng văn thong thả , chậm rãi , có chút lạnh nhạt làm tăng thêm cảm giác "truyền kỳ" của những câu chuyện lạ , nhất là những điều gợi nên suy ngẫm về khoảng cách giữa văn minh và u tối ở một đô thị vừa già cỗi lại vừa lắm nỗi ngây thơ... Nhiều chỗ tác giả chỉ đưa ra những con số và sự kiện mà người đọc cũng nghẹn ngào. |