Bài quan tâm
Nhưng tôi lại tự hỏi : thời phong tục làng ấy hay , nhưng hay ở thời này để làm gì mới được chứ ? Có phải chỉ là để so sánh và lấy tiếng khen của người đời sau đâu ? Điều đó tôi chưa giải quyết , chỉ riêng phần tôi bấy lâu chịu nỗi phất phơ , đến chốn đó có cái khí vị thanh nhàn , đời người đáng sống , đáng tôn trọng lắm. |
Nếu có chu toàn được bổn phận với vợ con , với gia đình thì mới có thể đóng góp được cho đời sau . |
Anh đi mấy độ xuân rồi Hoa đào nhuộm máu , tình đời thêm đau Anh ra mang nặng khối sầu Xuân về chỉ để cho nhau ngậm ngùi Cảnh nhà , khổ lắm , anh ơi Có năm thúng thóc vụ mười Tây thu Đi buôn những gỡ cháo hồ Ít hàng , giặc Nhật lại vừa cướp xong Em buồn thân thế long đong Em lo loạn lạc , quặn lòng chia ly Anh ơi , bom đạn bốn bề Thân anh đi lính , mong về nữa đâu ! Với em thương tiếc thương sầu Đời anh nào để mai sau những gì ! Chao ôi , anh chết thảm thế Chết vì ai thế ? Chết vì thằng Tây ! Chết vì giặc nước căm thay ! đời sau mai mỉa , đời nay chê cười... BK Anh đi mấy độ xuân rồi Hoa đào nhuộm máu , tình đời thêm đau Anh ra mang nặng khối sầu Xuân về chỉ để cho nhau ngậm ngùi Cảnh nhà , khổ lắm , anh ơi Có năm thúng thóc vụ mười Tây thu Đi buôn những gỡ cháo hồ Ít hàng , giặc Nhật lại vừa cướp xong Em buồn thân thế long đong Em lo loạn lạc , quặn lòng chia ly Anh ơi , bom đạn bốn bề Thân anh đi lính , mong về nữa đâu ! Với em thương tiếc thương sầu Đời anh nào để mai sau những gì ! Chao ôi , anh chết thảm thế Chết vì ai thế ? Chết vì thằng Tây ! Chết vì giặc nước căm thay ! Đời sau mai mỉa , đời nay chê cười... Anh đi mô bỏ quạt lang châu Bỏ khăn vuông tím , bỏ sầu cho em ! Anh đi ngang qua cửa sao không vào Hay là anh có chỗ má đào , phụ em. |
Ở đây , những mơ ước thầm kín của người đời sau được dịp thêu dệt phóng túng. |
Ông tự hỏi : vì sao ta giao cho cậu bé chén đắng này ? Nỗi hận chất chứa trong lòng ông thái sử trở thành máu lệ đẫm trang giấy , đến lứa tuổi ta chắc gì đã hiểu hết ! Cái họa Lý Lăng , hai năm tủi nhục ở nhà tằm , mấy nghìn trang sách để lại cho đời sau như một thứ thừa tự , tâm tình gói ghém trong lời thư gửi Nhậm Thiếu Khanh , chỉ mới là nguồn gốc phát khởi của ngòi bút. |