Bài quan tâm
Minh lại cười tiếp : Vẫn biết là chẳng muộn ! Nhưng lấy gì mà ăn ? dù sao thì Văn vẫn được đầy đủ về phương diện vật chật từ xưa đến nay , không bao giờ phải lo nghĩ đến chuyện thiếu ăn nên chàng không để ý đến điều đó. |
Anh thì anh hiểu tôi và sẵn sàng tha thứ cho tôi đã đành , nhưng vợ tôi dù sao cũng là đàn bà , không thể nào dễ tha thứ như anh được đâu ! Trước kia tôi vẫn tưởng vợ tôi quên mùa chẳng biết gì , nhưng từ khi tôi thấy vợ tôi trả lại , không thèm nhận số tiền 50 bạc của tôi đưa cho thì tôi mới hiểu rằng những cử chỉ và tính tình cao thượng không phải chỉ nằm ở giới trí thức không thôi !... Rồi Minh bỗng im bặt , đưa mắt nhìn mặt hồ đang phản chiếu ánh điện. |
Xưa nay những gái má hồng Anh thề anh có thèm trông đâu nào Lấy em đi trước cho hào Dù ngấm , dù nguýt , dù sao một lòng. |
ù sao cũng xin cảm ơn thầy... cảm ơn anh đã cho tá túc đêm nay. |
Các bạn ông còn lạ gì cái tính ngông nghênh không chịu vào khuôn phép , cái giọng khinh bạc phóng túng trong các bài thơ phú của ông ! Thế nhưng mà...(các bạn ông tợp chén rượu đắng ở cái quán lá gần bờ sông nơi họ thường tụ tập nhau tán gẫu) thế nhưng dù sao chăng nữa ông giáo cũng là một nhà nho có tương lai. |