Bài quan tâm
Kể ra chỉ cần gậy tre vạt nhọn cũng đủ giương oai với những kẻ yếu bóng vía lắm rồi. |
Có một điều bất ngờ đối với ông giáo , là bọn lính phủ dùng gậy tre dài đóng gông tất cả những trai tráng bị trưng binh như thế này. |
* * * Nhưng tháng này đâu đã có hoa đào ? Mận mới bắt đầu nảy lộc xinh xinh màu hoa lí , trà chửa ra hoa mà mộc thì cũng chưa hé nụ , nhưng hoa chẩu , sang đến giữa tháng mười sao ở đâu ra không biết mà nở nhiều đến thế ! Nhớ lại lúc còn kháng chiến , vai mang một cái ba lô , tay chống một gậy tre y tre , lê gót trên con đường Chi Nê đi Đầm Dạ thẳng hướng lên Lạc Thuỷ , Châu Sơn dưới mưa phùn gió lạnh , phải nói có cả chục cây số đường đất trắng tươi hoa chẩu. |
* * * Chập tối , thắp một ngọn đèn lên ăn cơm rồi uống một ngụm nước vối , quây quần lại với nhau nói chuyện , cái thú ấy kể đã êm đềm ; nhưng nếu lại chống một gậy tre y tre , đi qua vũng lội mà sang nhà hàng xóm bàn chuyện tầm phơ , cái thú ấy lại càng đậm đà hết sức. |
Cái yếm sồi của cô gái quê khéo đa tình lại đeo một lá bùa vàng ; chiếc quần là ống sớ của chàng trai chống chiếc gậy tre làm nổi bật cái áo tam giang của cô gái bán dừa ; ông thầy bói chít khăn nhiễu nước dưa có nhìn thấy quái gì đâu mà sao cứ nghển nghển trông vào những bức câu đối đỏ của ông đồ bán chữ ? Đây là tiếng ới , đó nọ câu cười ; mấy ông lái trâu nói thứ tiếng gì mà nghe như tiếng xạ phang , còn các bà bán cây sao hôm nay ăn trầu tươi thế ? Nhưng tất cả… tất cả đều thua hai chị em cô hàng bán chiếu cạp điều cười đã xinh , ăn nói lại tình , ô hay , sao chiếu chất cao gần nóc chợ mà mình lại thấy như có hoa nở ở chung quanh ? Thì ra chợ tết có một sức hấp dẫn kì lạ thật : nhìn vào cái gì mình cũng thấy đẹp , trông người nào mình cũng thấy tươi , thấy cái gì mình cũng muốn mua. |