Bài quan tâm
Có lúc cứ nghĩ rằng Như Anh còn rất trẻ dại , còn ngây thơ quá đỗi mà mình cần phải che chở , có lúc lại nghĩ rằng Như Anh là người dìu dắt mình vượt qua những chặng đường gian khó nhất – Có lẽ cả hai , ừ , đúng – Như Anh là như thế nhỉ? Trong tay mình là chiếc quạt giấy , năm trước ngày 22 4 71 , Như Anh đã âu yếm viết tên mình trên nan quạt những nan tre mỏng mảnh xoè ra cho 7 con cò trắng muốt vỗ cánh đọc câu thơ của Chế Lan Viên : "Và cánh cò lại bay hoài không nghỉ Trước hiên nhà , trong hơi mái câu văn". |
Mấy đêm sáng trăng , đêm nào cũng vậy , mặt trăng lên , là thấy sao Hôm... Sao Hôm mọc từ lúc trời còn đỏ mờ , rồi xanh dần ánh thép , và khi bầu trời xanh màu mực cửu long thì ngôi sao mới sáng tỏ làm như đôi mắt em thao thức theo anh trên đường gian khó . |
Thiếu vắng sự chăm lo của người bạn đời đã đi cùng mình qua biết bao âu lo , gian khó thật sự mới là một điều hụt hẫng. |
Trong gian khó bọn trẻ không hề rời xa nhau. |