Bài quan tâm
Bây giờ , đâu còn những cốc rượu , những miếng trầu , những đêm rút bất say sưa như thế nữa ? Đâu còn những chén hạt mít vợ mời chông nhấp men tình , đâu còn những buổi họp bạn đến một hai giờ sáng vì không c giới nghiêm êm rồi quay ra ăn bánh chưng rán với cá kho , giò thủ , và tráng miệng với chè đậu đãi , uống trà mạn ướp sen ? Người khách xa nhà nằm ngửa mặt lên trần , mơ lại những ngày xuân đã mất và cảm như tất cả những cái vui đẹp , say sưa đó thuộc vào một tiền kiếp xa xôi. |
ở trên cái gác nhỏ , nhìn xuống con đường giới nghiêm , thỉnh thỏang có một chiếc xe quân cảnh bay vun vút như hỏa tiễn , người xa quê cm thấy như có cái gì bốc cháy ở trong người. |
Sau này , đến lúc có con , có cái với nhau rồi , bắt đầu biết thương vợ , anh ta có lúc đã nghĩ thầm thế nào rồi một ngày kia , gặp khi có bóng trăng hữu tình soi sáng trước sân , vợ chồng góp trăm mối lại để đem làm tâm sự thì sẽ thú hết cả tội lỗi với người thương về những lỗi lầm ngày trước… nhưng thôi , bây giờ thì còn biết thú tội với ai , thú tội cách gì , mà còn ai nữa để mà thú tội ! Nằm trong đêm , mở mắt nhìn vào cái tối tăm sâu thẳm , bao nhiêu đoạn đời sống bên cạnh vợ con , dưới mái nhà lành , hàng đêm lại hiện ra từng mẩu một , từng mẩu một , và chưa bao giờ anh lại thấy ngao ngán cho mình như thế , chưa bao giờ lại thấy cái thân bé nhỏ của mình chồng chất nhiều nỗi sầu to đến thế ! * * * Sàigòn đẹp như mắt cô con gái đa tình ! Ta yêu Sàigòn quá , nhưng ghét sao mười mấy năm nay va giới nghiêm i nghiêm hoài không để cho người ta đi thong thả nghe tiếng của ban đêm một chút ? Thôi thì muốn làm gì nhau thì làm , cũng cứ vùng dậy mà đi , đi , miễn là đi , nhưng đi đâu , mà đi làm gì , chưa biết. |
Thì ra lầm quá : mình cứ tưởng tượng giờ giới nghiêm thì chẳng có ma nào ở ngoài đường , hoá ra không phải. |
iới nghiêm cho có lệ , chứ một hai giờ sáng , nhiều nhà hàng , tiệm nước vẫn có khách túa vào , nhảy nhót ăn chơi , hả quá. |