Bài quan tâm
Khương đau đớn nghĩ đến cái thời kỳ cường tráng từ năm hai mươi nhăm đến năm ba mươi tuổi , cái thời kỳ còn chứa chan hy vọng về cuộc đời , lúc nào cũng hoài bão những công cuộc to lớn , bồng bột chí khí hùng dũng. |
Từ khi bị chân tê liệt , tuy vẫn nghĩ đến những việc hoài bão cũ nhưng Khương dần dần thấy không tha thiết nữa , cho những việc ấy là không cần. |
Một dạ trung trinh với vua , đáp được nghĩa cả với bạn , trả được ân sâu bảo bọc của những người đi chân đất từng cưu mang ông bao năm trong thời lánh nạn , thực hiện được hoài bão ôm ấp từ lúc hiểu được nghĩa sách. |
Kiêng như thế có “ăn tiền” không , cái đó không cần lắm ; nhưng cần là làm như thế mình hoà đồng với đồng bào , mình tự động đoàn kết với anh em và , cũng như mọi người , mình cũng nuôi một hoài bão là năm mới có tiến bộ mới và sự tiến bộ đó , muốn đạt , phải nghiêm chỉnh nghênh đón một cách trang trọng từ ngày đầu năm. |
Vậy nên mượn khóm hoa , tảng đá để ký thác hoài bão cao cả". |