Bài quan tâm
Khá trách Đông hoàng thiên vị lắm , Một cành bỏ héo , một cành xuân. |
Diêm vương mắng Tử Văn rằng : Kẻ kia là một người cư sĩ , trung thuần khích liệt , có công với tiên triều , nên hoàng thiên cho được huyết thực ở một tòa đền để đền công khó nhọc. |
Rể ơi rể ! Con vào xem nhạc mẫu con ngủ với cung văn ! Không ai dám ngờ rằng sự tình đã đến thế mà bà Nghị lại có can đảm làm một hồi dài : Ừ đấy ! Bà thế đấy !... Nó là cung văn thật đấy nhưng mà bụng dạ nó tốt , nó ăn ở có nhân có nghĩa... Nó còn hơn cái mặt mày ! Đồ lường đảo ! Quân giết người ! Đồ lường thầy phản bạn ! Quân hiếp dâm !... Ừ , mày cứ li dị bà đi , rồi bà tố cáo tội lường gạt , tội giết người của mày trước pháp luật cho mà xem ! Mày về mày hỏi mười một con vợ lẽ của mày , xem có phải mày đã hiếp chúng không? Có phải mày đã bỏ bã rượu vào nhà bố mẹ chúng , để bố mẹ chúng phải bán rẻ cho mày không? Cái tội của bà đã to thế kia à? Không bao giờ bà yêu thương gì mày ! Bà ăn ở với mày ba chục năm nay là vì bần cùng ! Xưa kia bà cũng vẫn lừa mày bây giờ mày mới biết thì mày cứ việc mà biết ! Nghị Hách quanh quẩn chạy như hổ trong cũi thì Hải Vân nói : Bác Hách ! Cứ bình tâm ! Cưỡng sao nổi số giời ! Trong việc này dễ thường có hoàng thiên nhúng tay vào , dễ thường có luật quả báo !... Bác nên nhớ lại lúc bác bỏ một chục quả đấm bằng đồng vào hòm tôi , để chiếm đoạt vợ tôi ! Nghị Hách rên lên : Bác ! Bác thù mãi chuyện xưa ấy à? Tôi đã thế này , bác còn thù thế đấy à? Hải Vân khoan thai : Không ! Không phải thù !... Tiện dịp thì tôi trả lại bác một đứa con !... Rồi ông già chỉ Long cho Nghị Hách , Long và Nghị Hách còn ngẩn ngơ nhìn nhau chưa hiểu ra sao , thì Hải Vân phải cắt nghĩa ngay : Thằng này , lúc mẹ nó chết , thì bố nó là cai Hách đã ở Lào... Tôi đã nuôi nó hai tháng , lúc nó còn đỏ hỏn !... Rồi chính tôi đem nó đến giao cho một bà sơ của hội Bảo anh... Chứng cớ... Này đây chứng cớ ! Rồi hỏi Long : Từ lúc mày nhớn , tao chưa nhìn rõ mặt mày lúc nào , có phải không? Đây này , bên vai hữu của mày có ba cái nốt ruồi liền nhau ! Hải Vân túm lấy vai Long , xé toạc ngay cái áo sơ mi của Long ra , đẩy lưng của Long đến trước mặt Nghị Hách rồi tiếp : Mày là... vợ tao đẻ ra mày , nhưng mà mày chính là máu mủ của cai Hách ! Long gào thét như hóa điên : Tôỉ Tôi mà lại là con ông Nghị Hách ! Ồ ! Thế thì quá lắm ! Thế thì quá lắm ! Thế thì ra bố hiếp vợ của con , con thông dâm vợ của bố... rồi thì anh em ruột... anh em ruột... Long không nói được hết , bưng mặt , cũng tựa vào tường. |
Thượng sách của chúng mình là sự quên... Trong việc này , không có hoàng thiên thì không có những sự tình cờ này được... Rồi Hải Vân bỏ Tú Anh ra. |
Còn như trong khi đánh nhau , hoặc giết oan kẻ trung hiếu , hoặc hại lầm kẻ hiền lương , đến nỗi hoàng thiên nổi giận phải tỏ cho biết lỗi lầm , dẫu gặp tổn hại cũng không dám oán trách. |