Bài quan tâm
Ông phó đốc đương viết ở bàn giấy , nghe tiếng thì thào liền ngẩng đẩu lên hổi thầy thư kí . |
Còn có lẽ gì nữa ! Bẩm vì thế nên mấy hôm nay con vẫn uống kí nin. |
Cái cân có quỷ , có ma Gạo vào một lối , gạo ra một đường Thẻ tôi ba mươi sáu kí rõ ràng Về nhà , khảo lại chỉ còn ba mươi. |
Mấy cuốn Sử kí . |
Muốn trồng thế nào , xoài trong này đem ra ngoài ấy cũng thành ra muỗm còn sabôchiê , vú sữa , sầu riêng , cốc , ô mai , măng cụt… cho đến lúc đất nước chia đôi , tôi vẫn chưa thấy ai gây được giống… ít lâu nay , ta đã thấy có trái sấu bán kí lô cho túi nilông để các bà nội trợ mua về nấu canh ; ta cũng thấy quất , hồng Lạng , cam sành… nhưng riêng tôi cm thấy như từ một thế kỷ nay không được trông thấy trái phù quân xâu vào que là một , qu nhót là hai , qu cậy là ba , quả vải là bốn , quả hồng bì là năm… Thật ra lúc nào thức đêm nhiều xót ruột , chán cảm nhấm nhót trái cây của miền Nam nước Việt thân yêu , tôi vẫn nhớ đến năm người bạn lâu ngày không gặp đó , nhưng sang đến tháng năm tôi phải nói thực là có lúc nhớ quả nhót đến thèm… rỏ dãi ! Ấy là vì tháng năm là mùa nhót , nhưng làm cho tôi nhớ nhót nhiều chính là tại vì nhà nào ở Bắc , vào ngày tết Đoan ngọ , mồng năm tháng năm , cũng giết sâu bọ bằng rượu nếp , mện , nhót và bỏng bộp. |