Bài quan tâm
Sà bần , lâm vố và tả pín lù , mỗi thứ có một vị riêng , ăn vào lạ miệng , nhưng thực tình mỗi khi thưởng thức một món đó rồi , tôi chỉ thấy thương món "hẩu lốn" hơn lên. |
Tả pín lù , ăn thô và béo quá , nước lại ngọt một cách giả tạo ; đồ lâm vố thì lai căng , lổn nhổn , ăn một miếng chơi , cũng được đi , nhưng đến miếng thứ hai thì "chán mớ đời" ; còn sà bần kể cũng hay , nhưng không hiểu làm sao tôi cảm thấy nhạt nhẽo... và duy vật như kiểu cô gái Việt học trường đầm , thân thể cứ căng ra mà lại mặc một cái quần cóc se , rất chật , đi núng na núng nính như biểu diễn rum ba ngoài phố. |