Bài quan tâm
Nhưng cái chết của Ba vẫn mãi mãi làm cho dân làng Vẻn , xóm Chợ con , vùng An Dương bàn tán những lúc họ lê la chuyện về sự giời có mắt hay không ? Xưa nay vốn họ ghét sẵn Ba Bay , ghét ngon , ghét ngọt , thành thử khi thấy Ba Bay chết , họ mừng như mở cờ trong bụng. |
Chúng mình không phải loại thứ nhất cũng không phải loại thứ hai , chúng mình hãy cứ sống như mình đang có ! Còn đây là chuyện lê la trên đường của Nghiêm Đa Văn do một bạn trẻ hơn là anh Trần Đình Nam (từng có thời gian là học trò Văn ở trường cấp III Đức Thọ) ghi lại : "Cái quán bia phố Cổ Tân chiều hôm ấy đông như một buổi chợ phiên. |
Một lũ đàn bà chờ đợi nộp thuế , lê la ngồi khắp thềm đình. |
Rổ khoai vừa đi hết khói , hai đứa xúm lại , lê la ngồi phệt dưới đất , mỗi đứa nhón lấy mỗi củ , không kịp bóc vỏ , chúng nó vừa thổi phù phù vừa cắn ngấu nghiến. |
Em đã lê la suốt thời thơ ấu. |