Bài quan tâm
Còn dì Tư Béo thì chẳng những dứt khoát không nhận món tiền bữa rượu , lại còn biếu ông Huỳnh Tấn và lão Ba Ngù mỗi người một đòn bánh tét nhân tôm thịt mang theo lót dạ dọc đường. |
Người chồng nại cớ đi lấy “cái phong bì” của nhà báo tạ ơn nhân dịp cuối năm , rủ bạn hữu đi ra ngồi “Lơ Lắc” uống lót dạ vài cái “pun sô” và trông mưa bay trên hồ Hoàn Kiếm , ngâm bài thơ điên. |
Nhớ không biết bao nhiêu ! Mà nhớ gì? Nhớ tất cả , mà không nhớ gì rõ rệt ! Bây giờ ngồi nghĩ lại tôi nhớ rằng tôi không nhớ Tết , không nhớ những ngày vui và những tình ái đã qua bằng nhớ một ngày nào đã mờ rồi , tôi hãy còn nhỏ , sáng nào về mùa thu cũng được mẹ mua sẵn cho một mẻ cốm Vòng , để ăn lót dạ trước khi đi học. |
Tôi thấy bụng đoi đói , tôi cũng tạt vào quán làm vài nhánh cỏ lót dạ . |
Sáng sáng cứ nghe đài nói bà trở dậy thổi cơm cho hai đứa ăn lót dạ , trưa nấu cơm úp lồng bàn chờ sẵn , chiều cũng thế. |