Bài quan tâm
Cô đã toan cự tuyệt , song nghĩ đến thân gái yếu ớt lỡ bước , nếu không khôn khéo thì khó lòng thoát được tay phàm tục , liền dịu dàng đáp lại : Thưa cụ... Thưa ông mà lại... Mai cười gượng : Thưa ông , cháu tang tóc đâu dám nghĩ tới việc hôn nhân... Cô cứ bằng lòng là được rồi. |
Chị từ lỡ bước sang ngang Trời dông bão , giữa tràng giang , lật thuyền. |
BK Cây cao , anh dứt nửa chừng Oán căn án nợ xin đừng oán duyên Cây cao bóng cả duyên mòn Ước gì tôi được chồng con với người Có anh như đũa có đôi Vắng anh em vẫn ngậm ngùi nhớ thương Khối tơ vương , ruột tằm vấn vít Bởi ông Tơ bà Nguyệt chưa xe Quan tướng nghe hiệu lệnh thì về Chữ dục đã vậy chữ tuỳ làm sao ? Muốn cho đông liễu tây đào Cảnh sầu thê thảm , lẽ nào thiếp mang Phòng khi lỡ bước theo chàng Lấy ai chầu chực thánh hoàng quốc gia Phòng khi thiếp ở lại nhà Một mình thân thiết biết là làm sao ? BK Cây cao bóng cả duyên mòn Ước gì tôi được chồng con với người Có anh như đũa có đôi Vắng anh em vẫn ngậm ngùi nhớ thương Khối tơ vương , ruột tằm vấn vít Bởi ông trăng già Nguyệt Lão chưa xe Quan tướng nghe hiệu lệnh thì về Chữ dục đã vậy chữ tuỳ làm sao ? Muốn cho đông liễu tây đào Cảnh sầu thê thảm , lẽ nào thiếp mang Phòng khi lỡ bước theo chàng Lấy ai chầu chực thánh hoàng quốc gia Phòng khi thiếp ở lại nhà Một mình thân thiết biết là làm sao ? Cây cao bóng mát chẳng ngồi Em ra ngoài nắng trách trời không râm. |
Song chỉ đến thế ! Sa chân lỡ bước , như cánh nhà văn dinh tê , thì không bao giờ. |
Trong lúc lỡ bước thế này mà được các đại ca cho nương nhờ là quí lắm rồi. |