Bài quan tâm
Ngẫm lại cảnh yên tĩnh nó đã làm cho nàng , trong sáu , bảy hôm , quên bẵng một đời náo nhiệt , bộn bề , nàng cảm thấy tâm hồn chán nản : Thôi xuống nhà ! Đứng làm gì đây mãi ? Vi thong thả xuống bếp. |
Minh luôn luôn nhớ tới quang cảnh náo nhiệt ở chợ Đồng Xuân khi Liên ngất đi. |
Có cảnh đẹp... Lại có sách kinh phật mà đọc để quên cuộc đời náo nhiệt phiền phức... Hay tôi xin phép cụ ở lại chùa , tu với chú nhé ? Chú tiểu quay mặt nhìn sang phía bên đường rồi giơ tay trỏ bảo Ngọc , như muốn nói lảng : Thưa ông , chùa Long Giáng kia rồi. |
Cái buồn rất hay lâỵ Đi cùng đường với một người , hình dung cho chí tâm hồn phải đều nhuộm một vẻ ủ ê chán ngán , Ngọc cảm thấy trong lòng nảy ra mối sầu vẫn vơ , man mác và đoái nghĩ tới cảnh náo nhiệt phiền phức ở Hà Thành. |
Buổi tối thấy nhà chùa có vẻ náo nhiệt , nhộn nhịp , kẻ lên người xuống , lách cách bát đĩa , nồi mâm , chàng vẫn tưởng các chú tiểu sửa soạn một bữa tiệc sang để thết khách quý. |