Bài quan tâm
Cô ấy tiếng thế nhưng cũng còn non người trẻ dạ , đã biết gì ! Ai lại cầu cái không hay cho người trong nhà bao giờ ! Mợ phán được dịp hớn hở , ngọt ngào : Vâng , ai mà chả vậy , cụ thử nghĩ xem... Thế mà nó dám bịa hẳn ra chuyện bảo rằng tôi đã đi cầu nguyện cho mẹ con nó đến phải bệnh nọ tật kia , rồi ốm dần ốm mòn mà chết ! Cụ xem như thế thì nó có điêu ngoa không. |
Vợ chàng , người đàn bà cằn cỗi , chua ngoa , ngồi bán gạo ở cửa hàng hồi đó , còn là cô Liên , một thiếu nữ mảnh dẻ dịu dàng , hai con mắt đẹp lúc nào cũng như đương mơ một giấc mơ xuân. |
Điêu ngoa vừa vừa chứ. |
Cô Loan sao mà chua ngoa thế... Lúc đó , Loan đứng dựa vào gốc cau , ngừng tay lau chén , tinh ngịch nhìn Trúc. |
Minh cười bảo vợ : Mình ăn đi ! Liên vừa nhai ngấu nghiến vừa nói : Em đang ăn đây , ngon lắm ! Mình có nhớ ngày xưa còn bé em vẫn thường tranh quà với mình không nhỉ ? Miếng bánh quả thật là ngon lành đối với Liên chứ không phải ngoa . |