Bài quan tâm
Phó lý ở ngoài lòng đình ra oai : Con mẹ đĩ Dậu ! Mày có câm đi , không thì ông vả vào mồm bây giờ ! Đình làng chứ xó buồng của vợ chồng mày đấy à? Ai cho chúng bay đú đởn với nhau ở đấỷ Đàn bà thối thây , suốt năm có một suất sưu của chồng mà không chạy nổi , lại còn nỏ mồm , thầy em với thầy anh... ngứa tai chúng ông ! Chị Dậu như không nghe biết chi hết , cứ việc nắm lấy vai chồng lay đi lay lại , như người ta cứu kẻ ngộ gió. |
Giỡn chơi thế chứ nào tôi biết cái lão Trời "trời đánh thánh vật" ấy ở mô tê ! Tôi còn đương bụm miệng nhịn cười , nhưng Trũi đã ngứa tai không giữ nổi vai kịch , bỗng choang một câu : Trời với đất , cậu với cháu , chỉ vớ vẩn ! Nói thẳng thừng là muốn ăn mà chỉ ngửa tay thế thì kêu đến sái cổ , gãy răng , gãy hàm nữa cũng chẳng quả sung nào rụng trúng vào mồm đâu. |